Thứ Bảy, 10 tháng 11, 2012

Nỗi buồn nghệ sỹ

(Nhạc sỹ Văn cao - Cha đẻ Tiến Quân ca)

NỖI BUỒN NGHỆ SĨ
Phạm Ngọc Phương

(Nhạc sỹ Trịnh Công Sơn - Cô đơn cõi đi về)

Nghệ sĩ giỏi trời phú tuyệt nhạy cảm
Có thể nghe thấu đá cuội ca than
Tiếng lá rơi, tiếng mùa đi qua cửa
Tiếng con tim đang yêu đương chan chứa
Tiếng nỗi buồn vọng trên cánh thời gian !

(Thi sĩ Phạm Bá Chiểu - Tuyệt đẹp tình thơ) 

Tiếng ‘giọt mắt’ âm thầm rơi phím đàn (ý thơ Phạm Bá Chiểu)
Màu xót xa tình chia ly dang dở
Màu Tigon tím hồng ươm màu nhớ
Màu tươi thắm máu con tim tan vỡ … (ý thơ 2 sắc hoa Tigon-TTKH)
Nên tiếng lòng ... buồn như đá thời gian ! ...

(Nhạc sỹ Phạm Duy - Phù thủy tình ca) 

Quá nhạy cảm còn dấn đời gian nan
Tìm vẻ đẹp trong âm thanh màu sắc
Chắt ngôn từ kết thơ tình tuyệt tác
Đẹp vẹn toàn hiến dâng đời bể dâu

(Nhà biên kịch đại tài Lưu Quang Vũ & nhà thơ định mệnh Xuân Quỳnh) 

Chân-thiện-mỹ mà đạt đến đỉnh cao
Hội nhập một, chan hòa vào thiên đạo
Đậm linh hồn mỗi sắc màu âm điệu
Rung động lòng, cả nhân thế quỷ thần

(Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 - Buồn ơi chào mi) 

Nói cách khác, nghe-cảm từ siêu linh
Những âm thanh sắc màu tuyệt ngôn ngữ
Hòa vũ trụ hay vũ trụ hòa vào họ
Tuyệt đỉnh cao, cũng như vậy mà thôi

(Nhà thơ tình vĩ đại Xuân Diệu & Huy Cận) 

Chân-thiện-mỹ, ôi vẻ đẹp tuyệt vời
Nhưng than ôi, cũng là đẹp tuyệt đối
Ngũ quan người, mỗi phần chỉ tương đối
Nhập một rồi, cảm biết đó vô cùng ! (Cảnh giới thiền sư đắc ngộ)


(Thi sĩ kỳ dị Bùi Giáng) 

Dưới mắt đời, họ hơi điên khác thường
Múc nước kênh thối đen bình thản uống (theo lời đồn là NT Bùi Giáng)
Nhìn thấu suốt cõi tạm, đời người sống
Trịnh Công Sơn cô đơn cõi đi về

(Thi sĩ Phạm bá Chiểu & Phạm Ngọc Phương)

Nhiều vần thơ đẹp đến mức hồn mê
‘Gói tiếng hót chim chuyền cành mổ nắng
Gói lá vàng cõng nặng nắng vàng rơi” (Bài gói cả mùa thu-NT Phạm Bá Chiểu)
Đẹp sững sờ làm lòng người chơi vơi


Nhiều chuyện tình đọc xong lệ mặn môi
(A-lếch-xăng Đuyma - Trà hoa nữ)
Nhiều bức họa, mắt nhìn cú đánh dữ
Đau nhói lưng dù giữa phố đông người (Tranh Van-Gốc)

(Tranh tự họa - Van Ghốc)

Nhiều khúc ca thúc dục lòng sục sôi (Tiến quân ca-Văn Cao)
Hay chìm đắm nỗi buồn tình chán sống
(bài chúa nhật buồn-lời Việt Phạm Duy, nhiều TN châu Âu nghe mà tự tử)
Cao Văn Lầu 6 câu buồn vô vọng (Một tổ sư đàn cải lương)
Sầu vong quốc phảng phất hồn đâu đây

(Thi sĩ bất hủ Hữu Loan - Màu tím hoa Sim)

Màu tím hoa Sim, Hữu Loan chiều heo may
Khóc vợ trẻ bến sông Thu rờn rợn
Tím hoa Sim tím chiều hoang biền biệt
Nghe thê thiết : Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh mới chết mẹ già chưa khâu ...

(Nhạc sỹ Ngô Thụy Miên - Tình ca bất hủ) 

Đỉnh thơ-nhạc-họa, từ vũ trụ thẳm sâu
Qua sứ giả, tâm hồn người nghệ sĩ
Rung lòng người khúc bi hùng tuyệt kỹ
Vận vào đời người cảm tác tài hoa
(Nhạc sĩ tài hoa đoản mệnh Đặng Thế Phong)

Đẹp tuyệt đối, đã chiếm hồn người ta
Dễ thất vọng, sống mơ trong đời thực
Khó tìm ra bạn đời đồng cảm được
Trong kiếp người chỉ hữu hạn trăm năm

 Thi họa đẹp, vẽ người tình như trăng
Tính dịu dàng, êm đềm bản xô-nát
Tìm sao ra, giữa dòng đời đen bạc
Đành ngậm ngùi, lỡ dở khúc trăm năm
(Nhạc sĩ Trần Quang Lộc - Về đây nghe em)

Vẫn phải sống, con cái - mặc - ở - ăn ...
Trăm mối lo đổ đầu người nghệ sĩ
Đêm sâu về thả hồn mây gió nghỉ
Vào siêu linh thi-nhạc-họa xuất thần

Khổ biết bao, giữa cuộc sống tục trần
Họ cô đơn, âm thầm trong tủi nhục
Bất hạnh nữa, nếu bạn đời đâm chọc
Xát muối lòng, hành cơm - áo - gạo - ... tình
 
Có những người còn khổ sở điêu linh
Vì nhận thức đi trước xa thời đại
Ga-li-lê suýt hỏa thiêu vì dại
Nói trái đất quay xung quanh mặt trời

Vua chúa ghét, khép tội chết như chơi
Nguyễn Trãi tài còn tru di ba họ ...
Người vô tư cứ thản nhiên hưởng thụ
Tác phẩm để đời, xương-máu-lệ nghệ nhân

Đời khôn vặt chợ búa kiếp đời trần
Nghệ sĩ buồn, chen vai trong cô độc
Sướng vô cùng, khi gặp ai hiểu được
Và sẻ chia thầm kín nỗi tâm hồn

Nghệ sĩ giỏi, đa số chuyện tình buồn
Nào phải đâu người xưa chỉ võ đoán
(Đổ đa tình, háo sắc hay lãng mạn)
Mà nhân quả, điều tất yếu đó thôi
(Thi sĩ TTKH - 2 sắc hoa Tigon)

Sống giữa đời, người thực tế nhỏ nhoi
Nghệ sĩ tài, đa cảm thường chịu thiệt
Uất ức quá chẳng đổ đâu cho được
Trút thi - ca - nhạc - họa đỉnh để đời

Tuyệt tác phẩm, kết lệ - huyết - sức - tài
Truyền linh hồn, tâm nghệ nhân sáng tác
Thơ ngân nga, chắp cánh rung lời hát
Nhạc réo rắt, hòa máu thắm sắc màu
(Thi sĩ Hàn mặc Tử - Mộng Cầm sầu chưa tan)

Đôi mắt họa, cháy rực lửa đêm thâu
Người yếu vía nhìn thôi đà hoảng sợ
Tác phẩm hay có riêng một số phận
Như linh hồn ẩn trong mỗi con người ...

Tôi viết đây chẳng biện bạch giùm ai
Muốn trả họ, sự công bằng thông cảm
Nghệ sĩ tài, hồn nhạy cảm lịch lãm
Cũng khát khao tình yêu đẹp duyên đời
Đừng ghét họ, kiểu ‘xướng ca vô loài’ ! ...
PNP23/12/2009

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét