Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011

Chuyện tình hoa Cỏ may


ChuyệN TìNH HoA Cỏ MaY
Phạm Ngọc Phương
Có chàng tuấn tú tên Mây
Nhà nghèo tốt bụng dáng gầy thanh tao
Gần bên hàng xóm cô Đào
Nhà giàu xinh đẹp ước ao bao người
Mây-Đào cùng lứa học vui
Tình yêu trúc mã xanh ngời lớn lên
Cha mẹ Đào chê Mây hèn
Quyết không chịu gả nhiều phen ép dồn
Chân tình lý lẽ thiệt hơn
Chẳng hề lay động tâm hồn mẹ cha
Đào -Mây đành trốn quê nhà
Phương xa tự lập tình ta trọn đời
Đôi bàn tay trắng đầy vơi
Tạo nên cuộc sống hai người trần thân
Tiểu thư khuê các phong trần
Nắng mưa nếm trải bạc thân sắc nhòa
Thương vợ sương gió đời hoa
Chàng Mây quyết chí xa nhà làm ăn
Hẹn nàng đi có một năm
Để lo cho vợ được bằng người ta
Nàng gạt nước mắt chan hòa
Tiễn chồng cất bước trời sa mưa buồn
Sự đời ai biết dại khôn
Cầu mong hạnh phúc mưa nguồn chớp ran
Người ta ai cũng cầu toàn
Biết đâu bể khổ đời oan trả đầy
Người đi mờ mịt chân mây
Cầu mong Trời Phật mau ngày đoàn viên
Thêm mùa lá rụng bên thềm
Bóng chim biền biệt người quên chẳng về
Thương chồng nàng cất bước đi
Hỏi thăm tin tức Mây thì phương nao
Dặm trường thân gái ba đào
Tim ngời đuốc lửa tình cao soi đường
Ba năm gội gió nằm sương
Tiểu thư sức yếu đoạn trường tàn hơi
Gặp ai cũng hỏi “Mây ... ời” ...
Thương thay lực kiệt rụng rơi thân gầy
Lời cùng yếu ớt … May … May …
Trời cao cảm động thương này tình chung
Cho hồn làm kiếp cỏ hồng
Hạt vương vạt áo người mong hỏi tìm
Cỏ May mộ chí hồn thiêng
Dân gian truyền tụng trăm miền thành tên

Trăm năm thành quách đổi tên
Ngàn năm lưu tiếng tình bền Cỏ May
PNP30/11/11

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét