ĐƯỜNG GIÁC NGỘ
“Có Phước, vợ vô tâm - dở tệ
Vô Phước, vợ mỹ lệ - giỏi giang” - PNP
Trong một quán cơm chay ven lộ
Anh tài xế kể khổ giãi bày
Rằng bao cô giỏi xinh không cưới
Cưới nhằm bà nghèo - tệ - kệ mày
Nhiều khách mới ăn chay, thông cảm
Nói vào, đúng là phận anh xui
Xưa cưới mấy cô giàu - xinh - giỏi
Giờ đâu khổ, tài xế lui cui
Một cư sĩ hiểu đời, trầm mặc
Nói ngược trật, anh thật may vàng
“Có Phước, vợ vô tâm - dở tệ
Vô Phước, vợ mỹ lệ - giỏi giang”
Mọi người đều ngạc nhiên, thắc mắc
Sao cư sĩ nói khác, ngược đời ?
Người cư sĩ thủng thẳng, chậm chắc
“Vợ chồng là duyên phận nợ đời”
Nợ tình - tiền, kiếp nao chồng chất
Mà lấy nhằm vợ tốt - giỏi - xinh
Thì kiếp này, vay thêm, không trả
Nợ ngập đầu, (địa) ngục cả đợi anh
Vợ vô tâm, không xinh, chẳng giỏi
Là cơ hội, anh phải gánh gồng
Phải cật lực, nợ dày nhanh trả
Về cuối đời, sẽ nhẹ, thong dong
Vợ không xinh, anh không mê đắm
Thiên hạ không rình cắm, đỡ lo
Khi được rảnh, vừa buông cày cuốc
Là chuyên tâm đường phước ta tu
PNP-SG-26/10/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét