BÀI HỌC NGÀN VÀNG
Có ông Vua ham mê săn bắn
Bỏ bê việc triều chính, thiết đàng
Trên đường săn, gặp ông tiên cốt
Rao bán một bài học ngàn vàng
Vua kêu lại, hỏi ông tiên cốt
Có gì hay mà đòi ngàn vàng ?
Ông già rất ung dung, đáng lắm
Sẽ thay đổi số phận muôn vàn
- Đưa ta xem, hay thật, mua đứt
Còn không hay, thì bước cho nhanh
- Không được đâu, tiền trao đưa trước
Không thì thôi, chứ quyết không xem
Ngại mất mặt trước đông thiên hạ
Vua gật đầu, trao ngàn lượng vàng
Đổi túi gấm, chứa trong bài học
Đêm khuya về, mở đọc một mình
Có gì đâu, chỉ một dòng chữ
(“Phàm làm việc gì, trước phải xét kỹ đến hậu quả của nó”)
Lão già điêu, dám vuốt râu Hùm
Vua tức giận, ra lệnh truy bắt
Đem lão già về, băm chả đùm
Hạn một tuần, tể tướng tuân mệnh
Nhưng tìm đâu, bóng Nhạn biệt tăm
Vua tức khí, lệnh giết tể tướng
Vu cho tội phản quốc loạn thần
Giận mất khôn, Vua quên đi mất
Con tể tướng, là tướng biên thuỳ
Nắm đại quân trong tay, sợ hãi
Cha bị giết, mình sau chứ gì !
Cùng đường rồi, thì ta làm phản
Kéo đại quân, chớp nhoáng về thành
Vua hoảng sợ, bỏ thành thoát nạn
Con tể tướng, liều mạng Vương tranh
Đất nước loạn, chiến chinh, dân khổ
Cả năm dài Vua đổ, Vua lên
Cả hai bên cùng nhau nghênh chiến
Giặc ngoại bang thừa biến kéo sang
Ba năm dài chiến chinh chết chóc
Mới khôi phục vương quốc điêu tàn
Ông Vua xưa, giờ ngấm sâu sắc
Bài học xưa, hơn giá ngàn vàng
Lệnh cho khắc khắp nơi dòng chữ
(“Phàm làm việc gì, trước phải xét kỹ đến hậu quả của nó”)
Buộc mình - quan- dân dã noi theo
Bạn nghĩ sao ? Ngàn vàng bài học
Có đáng ta, đầu gối tay đeo ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét