TRẢ QUẢ KHẨU NGHIỆP
Gian khổ, chẳng giúp chi mình
Mà sơ hở chút, họ rình nẻ lưng
Nửa đời bán sức, trần thân
Sức kiệt đổ bệnh, mới cân cơ đồ
Chữa bệnh, chay tịnh, Phật đò
Chúng rủ nhậu, đâu dám hùa theo ai
Lại bị trách móc, chê bai
Buồn lòng, ngẫm lại, nghiệp thôi đó mà
Kiếp nào khẩu nghiệp quá đà
Trách chê thiên hạ, chẳng tha bạn bè
Kiếp này trả nghiệp xưa về
Ráng gồng mà chịu lời bè chê bai
Sao thoát luân hồi trả vay ! ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét