TU THÂN TÍCH ĐỨC, MẶC ÁO GIÁP CHOÀNG
Chúng sinh mắt thịt mê mờ
Đuổi theo danh sắc bơ phờ hụt hơi
Vô minh, tiến sĩ vậy thôi
Để nghiệp dẫn dắt cuộc đời chông gai
Tham - sân đưa đẩy đường dài
Càng đi càng lún, đầm lầy níu chân
Không tỉnh ngộ, giải nghiệp oan
Quay đầu kịp lúc, chìm tan nát đời
Ý - khẩu - thân, hại bao người
Gieo nhân ác đạn, chờ thời quả vong
Vô minh quá luỵ tấm thân
Sát sinh hại vật, hại nhân điệp trùng
Nhìn đi, ác nghiệp như rừng
Chỉ chờ báo oán khi thùng phước vơi
Bệnh tật tai hoạ mưa rơi
Bản thân, gia quyến, hết thời, mạt vong
Chờ gì chẳng chịu tu thân
Sám hối, làm phước, mới mong an trường
Giàu mà mỏng đức, khó lường
Bản thân, gia quyến hoạ đương rập rình
Đức nhiều như tấm giáp choàng
Đỡ giảm gần hết tai nàn rủi ro
Nghiệp xấu có đến, không lo ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét