CÔNG MỘT TRỜI, KHÔNG TÊN
Đi viếng tang mẹ bạn
Cụ bà 88 xuân
Bỗng giật mình hoảng sợ
Cha mẹ ta tuổi gần
Đời vô thường là thế
Mải vật lộn áo cơm
Nuôi con vừa lớn chút
Cha mẹ già, quá thương
Khi xưa ta còn trẻ
Ngỡ trăm năm cũng dài
Vụt nửa đời qua mất
Ôi ngắn thay kiếp người
Xin thời gian chậm lại
Cho ta kịp đáp đền
Tình yêu thương cha mẹ
Công một trời không tên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét