KIÊN NHẪN VỚI VÔ MINH
Vợ cãi chồng, tiếng to quang quác
Chồng mắc cỡ nói chạc đủ nghe
Vợ cứ bướng, chồng đi hỏi bác
Sao mình đúng, vợ quyết gạt qua
Bác cư sĩ, hiểu đời, thủng thẳng
Người bướng ngang, chắc hẳn vô minh
Như Pôn-pốt, giết nửa dân tộc
Vẫn cho mình đúng độc, khôn lanh
Người hiểu biết, mới hay mình lỗi
Người tăm tối, biết lỗi chỗ nào ?
Kiếm mấy băng giảng hay, thuyết pháp
Mở lai rai, vợ ắt nghe vào
Như mưa dầm, từ từ thấm đất
Người u mê nghe riết, sáng ra
Tự nhận biết mình sai, ắt sửa
Chuyện gia đình, không thể nóng nghe
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét