MÊ HỒN HƯƠNG ĐEN
Trời kia rất khéo an bài
“Mê hồn hương” với mỗi loài khác nhau
Thứ mùi mê đắm đỉnh cao
Trúng vào bị khiển, trí sâu mê mờ
Trời tạo để vạn vật nhờ
Nương dựa nhau, thúc đẩy mà tồn sinh!
———-
Muông thú đến mùa sinh sôi
Con cái sẽ tiết mùi ôi diệu kỳ (Pheromone)
Con đực mê mẩn tình si
Đánh nhau quyết liệt chỉ vì ... nàng thôi
Con cái chết vì ăn - mồi
Con đực lại chết vì nơi ... cái ... nàng
.......
“Mê hồn hương”, với côn trùng
Mỗi loài lại thích mùi chừng khác nhau
Bướm - Ong thích mùi (phấn) hương sâu
Ruồi - Nhặng lại thích mùi đâu ... thịt ... sình
Những cây hoa ăn thịt rình
Sau khi đã tiết mùi (thịt) sình, mùi thơm
Ong/Ruồi trúng “Mê hồn hương”
Sống chết cũng cố mà bươn đầu vào
Bẫy khép, Ruồi/Ong chết sầu
Không thể nào thoát nhiệm màu mùi hương
......
Dân quê biết con rắn Trun (hay rắn Chun)
Thân nhỏ chuyên ăn thịt Lươn to kềnh
Rắn Trun nằm hả miệng mình
Nhả “Mê hồn hương, mùi thịt sình tanh hôi
Con Lươn dù to gấp đôi
Không thể nào cưỡng mùi hơi chết này
Từ từ bò đến như say
Rắn Trung hả miệng nuốt ngay lươn vào ...
——-
Con người ta tham vọng nhiều
“Mê hồn hương”, càng dễ chiều đa đoan
Tham tiền tham quyền tham danh
Tham mua, tham sắc, tham ăn, ... cả giề
“Văn chương chữ nghĩa bề bề
Thần lờ nó ám thì mê mẩn lòng”
Làm Vua mê gái, (còn) quốc vong
Làm dân “Mê hồn hương” đắm, cha mẹ còn mong nỗi gì?
.....
Cờ bạc - ăn nhậu - đua xe, ...
Quyền - danh - ma tuý, ... người ta dễ ghiền
Dính vào, mê đắm đảo điên
Quên tất cả, lao ánh đèn thiêu thân
Lao vào lửa cháy bùng lên
Biết chết thì đã hết luôn đường về
Bao trai gái đẹp hiền quê
Vì chút danh - lợi, u mê lao vào
Ánh đèn sân khấu, chức màu
Hoa khôi, danh sĩ, vị cao, ... ôi bả lừa!
Dính bả phù phiếm, buông thùa
Học đòi lối sống giả - hùa ... chảnh sang
Siêu xe - biệt thự - chơi gôn (golf)
Siêu tốn kém, chỉ hầu thân giả này
Trong lúc “Ta” đâu phải đây!
Ta phải là thứ cao - bay - vĩnh hằng
Còn vô minh, chịu buộc ràng
Ngỡ ta là cái thân xoàng này thôi
Còn dính “Mê hồn hương” hôi
Của những danh sắc bả đời vinh hoa
Cho nên chìm đắm đời ta
Chịu “Rắn đời nuốt”, chết già phí thân
Rồi kiếp sau, vẫn vô minh
Lặp lại muôn kiếp chuyển sinh luân hồi
Thiếu đức, xuống thấp dần đời
Súc sanh - ngạ quỷ, ..., chẳng thời đi lên
Mau tu, xa rời “Mê hồn hương” đen!....
Để mà thăng tiến, đi lên tâm này
Vạn năm tu, được thân người
Chớ để hoài phí, siêng đời học tu
Càng tu, tâm sáng Trăng Thu ...
PNP-SG-29/10/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét