NGĂN CHẶN & BUÔNG XẢ
Đã nửa đời, vô minh, để bị người tác động
Vào mọi chuyện, chi phối cả vui buồn
Và kết quả, huyết áp cao, bệnh tật
Ta thật khờ, phải ngăn chặn, phải buông
Người làm sai, sao ta đây giận dữ ?
Có khác nào, phạt mình lỗi của người
Người làm sai, họ đã quên đi mất
Ta ôm chi, chồng chất ngất, khổ đời
Vui ngây ngất, với hoa thơm buổi sớm
Cảm tiếng chim, ríu rít gọi bạn tình
Thong thả ăn, cảm vị ngon thuần khiết
Đời đẹp sao, mỗi mai sớm bình minh
PNP-SG-14/6/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét