VUI TẾU : NGHE NHẠC BIẾT HỒN NGƯỜI
Nhạc Trịnh là nhạc chán đời
Phạm Duy là nhạc yêu người đa đoan
(Ngô) Thuỵ Miên, tình đắm miên man
Không tên nhạc Vũ Thành An, đoạn tình
Từ Công Phụng, viết cho mình
Yêu thương đến chết, tơ tình chưa buông
Bò leo rào (Bolero), nhạc vàng suông
Than thân trách phận, tay buông chịu nghèo
Nhạc thời trang, tựa bọt bèo
Nghe xong quên mất mới theo nghe gì
Nhạc đỏ cổ động hận - lì
Anh ra biên giới, em đi nông trường
Nhạc tiền chiến đẹp lạ thường
Thanh bình xuân mộng, tiên dừng suối mơ
Nhạc sĩ như sóng triều sô
Để đời tác phẩm lại chưa quá nhiều
Nhạc sĩ đời thật phận kiều
(Đặng)Thế Phong đoản mệnh, phận lều mưa thu
Văn Cao, (Nguyễn) Ánh Chín tình ru
Y Vân tình lại rất ư dập dồn ...
Mỗi nhạc sỹ, một dòng hồn
Cùng tâm trạng sẽ thích luồng tương giao
Nghe nhạc gì, biết hồn đâu ...
PNP-SG-19/4/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét