VIỆT TA MUỐN KHÁ, ĐỔI THÔI
Tàu gian, Tây
thực, Mỹ ngu
Cộng tham, Nga
ngố, vẫn đu đầu mình
Tự hào văn hiến
văn minh
Năm ngàn năm
đó, toàn mình kém thua ?
Biết chạm tự ái
vẫn thưa
Hèn nghèo bị
trị bởi chưa thẳng nhìn
Tự sướng lừa ru
ngủ mình
Bằng lối khôn
vặt Trạng Quỳnh Trạng Heo
Ngàn năm Bắc
thuộc quá lâu
Nhân tài diệt
hết còn đâu anh hùng
Giặc chỉ giữ
bọn tham khùng
Làm thân Khuyển
Mã dễ dùng dễ sai
"Ngu si
hưởng thái bình" dai
Học lắm tắm
cũng "cuổng trời", học chi
"Quan chi
phụ mẫu", làm đi
Làm quan ba họ
nhờ gì cũng xong
Tây thực dân
chẳng quân đông
Vài trăm lính
với tàu đồng, mà thua
Vì tranh quyền
anh em vua
Ngầm bắt tay
giặc, chịu thua đầu hàng
Trăm năm bóc
lột đủ đàng
Tây cần lớp trí
thức mang thân hèn
Học Tây kiến
thức - chức quèn
Cúc cung đè bóc
dân đen, sướng mình
Cộng qua dưới
áo Việt Minh
Dựng xây xã
nghĩa, thấy tình khác đâu
Miền Bắc dựa
gốc Nga - Tàu
Gì cũng bác Xít
bác Mao mà làm
Mẽo vào ảnh
hưởng miền Nam
Xây phòng tuyến
chặn cộng tràn, tốn hao
Đổ vào tiền của
biết nhiêu
Đào tạo đội ngũ
giỏi nhiều chuyên môn
Chứng ỷ lại,
khá gì hơn
Người giỏi
nhiều lắm, chẳng khôn tự cường
Hoàn cảnh y
chang Nam Hàn
Mươi năm nhờ
Mẽo, hiên ngang Hàn giàu
Đủ sức bảo vệ
lấy nhau
Thành Rồng Hổ,
hai mươi năm sau hùng cường
Còn ta
giàu đẹp quê hương
Nhưng thiếu tự
lực, Mẽo buông là nhào
Thời nay quan
lại đè đầu
Bóc lột - tham
nhũng - đánh trâu cướp nhà
Chẳng dám hó hé
miệng la
Vì sợ chống, nó
vu va phản đồ
Bỏ tù đánh đập
cả lò
Sợ im, phải
chịu lũ Bò cưỡi trên
Nghiền ngẫm sử
sách cổ kim
Cố tìm đâu lỗi
đảo điên quê nhà
Thiên thời địa
lợi nhân hoà
Thì Thiên với
Địa, Việt ta hơn rồi
Sao vận Nước
mãi nổi trôi ?
Ắt lỗi nằm Nhân
hoà thôi, chỗ nào ?
Vì đâu Trịnh -
Nguyễn binh đao
Dân tộc chia
cắt máu ao xương đồi
Vì đâu nhà
Nguyễn hủ tồi ?
Nghe Nguyễn
Trường Tộ, cải thôi, Nhật chào
Chí hai cụ Phan
quá cao
Mà sao vận rủi
không sao tiến thành ?
Cuối thập kỷ
trước đổ thành
Thế giới bỏ
cộng, theo anh sáng đàng
Chỉ bốn năm
nước Thiên Đàng
Đến nay ngụp
lặn trời quang chui mù
Đâu là gốc rễ
thâm u
Để Việt ta mãi
ngàn Thu hèn nghèo ?
Gốc tại văn hoá
hèn bèo
Chuyện Tấm Cám
thuở óc eo, ác rồi
Thiếu lòng tự
trọng, còn lười
Sẵn sàng làm
chuyện hại người lợi thân
Chỉ cần danh -
lợi vài phân
Phá huỷ xã hội
chả cần đắn đo
Kẻ mang danh
sĩ, mặt mo
Nói quàng xiên
miễn tiền vo nhận về
Kẻ Nông trồng
cấy nuôi giề
Cũng trộn hoá
chất cho bề lợi hơn
Kẻ công làm
hàng dối gian
Bớt xén kém
phẩm, miễn mang lợi nhiều
Thương nhân
mánh khoé đủ chiều
Làm hàng gian
giả bán điêu hại người
Kẻ Binh sứ mệnh
hộ đời
Tham chút bổng
lộc thành người đánh thuê
Đàn áp tàn phá
chính quê
Chôn nhau cắt
rốn, tay bê dâng người
Vua quan dối
trời gạt đời
Bán cả dân -
đất, tim Đười vô tư
Giang san tiên
tổ truyền cho
Mấy ngàn năm
hoá ra tro điêu tàn
Vạn lý muôn dặm
trường thành
Xây nên từ viên
gạch đanh nhỏ tầm
Vận mệnh dân
tộc thăng trầm
Tạo bởi nếp
nghĩ sống ân tình đời
Văn hoá lợi
mình lợi người
Đất nước cường
thịnh nước xuôi theo dòng
Văn hoá chỉ
biết mình không
Nhìn gương Do
Thái quốc vong hai ngàn
Đừng học lối
khôn điếm đàng
Mục đích chấp
mưu dã man, hại đời
Hậu mình, con
cháu lãnh thôi
Phá tan rừng
biển, bạc vôi ân tình
Thạch Sùng dẫu
hối, muộn màng ...
PNP-SG-09/6/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét