HỒN PHIÊU
VÀO HƯ KHÔNG
Mười năm đêm thầm đếm
Ngàn vạn trái sầu rơi
Vườn hồn xưa dập nát
Sầu Đâu cao ngút trời
Theo nhân quả kiếp người
Vợ nay, xưa chôn vội
Chẳng đắp mồ thắp nhang
Kiếp này ngang trái đợi
Quả xấu, khó chắp nối
Thiếu nợ người mới đòi
Từng kiếp nao tình dối
Nên kiếp này tình vơi
Qua ngày chờ qua đời
Nghĩ vậy cho tâm thoáng
Trả hết nợ tình xưa
Bằng khổ đau lãng mạn
Tâm như hồ núi thoáng
Mây đen qua, hồ trong
Nợ tình xưa trả hết
Hồn phiêu vào hư không
PNP-SG-08/10/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét