HỒN
NGHÈO, KHÔN VẶT
Ngàn năm phong kiến vua quan
Dân chúng nghèo khổ, đói vàng mắt hoe
Trăm năm bảo hộ Pháp đè
Dân vẫn nghèo khổ, nhiều khoe xương sườn
Hai mươi năm với Mỹ cường
Dân khá hơn chút, dầm vương máu đào
Độc lập 4 thập qua mau
Dân nghèo cơm áo đè đầu khác chi
Sâu xa là ở chỗ ni …
“CÁI HỒN NGƯỜI VIỆT
NÓ Y TRẺ NGHÈO”
Đói ăn vụng, túng làm liều
Vừa thoát cái đói, đã phiêu đua đòi
Ích kỷ thì nhất nhì trời
Ganh ăn tức ở thù người tài hơn
Học hành chỉ cốt bằng trơn
Đem khoe phù phiếm, làm hơn được gì
Gốc từ vong Quốc xưa kia
Ngàn năm tăm tối, nước suy dân tàn
Giết chóc kềm kẹp dã man
Sát phu hiếp phụ, hủy tàn tài năng
Đề cao tư tưởng “Nô - ngoan”
Văn nhược hèn yếu, tham gian, nghi ngờ
Đề cao Ưng - Khuyển - Ký - Cò
Dân ham nô lệ, bền trò đầu sai
Hùa theo kẻ mạnh, ăn ngay
Miễn ấm thân này, chúng chết kệ thây
Có học - trí thức Ngựa thôi
Kẻ mạnh cỡi rồi, cương siết, sợ theo
Tư tưởng Khuyển-Mã, làm sao
Ngóc đầu tự chủ vươn cao bằng người
Khôn vặt tư túi là tài
Lụy Tàu-Tây-Mỹ-Cộng, … nay vẫn nghèo
Nghèo từ tim óc hèn teo
Rộng tim, mở óc, cái nghèo mới tan …
PNP-SG-22/9/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét