Mẹ Già Bán Rau
Phạm Ngọc Phương
(Cảm tác khi
xem câu chuyện “Bà cụ bán rau muống ...” trên mạng ! )
Kìa mẹ già gầy
ốm
Bán rau bên vệ
đường
Chỏng trơ vài
vạt Muống
Héo như đời
vất vương
Tóc bạc nhăn
đoạn trường
Chồng chiến
binh tử trận
Ở vậy nuôi đàn
con
Chúng nghèo,
thân khổ hạnh
Mắt đã mờ chân
chậm
Đâu tranh nổi
người ta
Đi sớm, xa,
giành lựa
Có rau tươi
mượt mà
Run giọng mời
người qua
“Mua rau đi em
- cháu !”
Mải bận ai
hoài tâm
Rau ế nằm ngủ đậu
Có kẻ còn bẳn giọng
“Rau héo bán
cho ma
Đem về nuôi heo lợn...”
Mấy ai thương
cảnh già
Tình người nay
ngán quá
Kẻ tiền quyền sướng
vua
Con quá nghèo
nhạt hiếu
Đời già mưa
nắng lùa ...
Chen chúc trong
dòng người
Một chàng nhân
viên trẻ
Thương má già,
dừng mua
10 ngàn 5 bó
rẻ
Độc thân mua
nhiều thế
Gửi má chiều con
qua
Mẹ già mừng
khấp khởi
Thêm đồng rau
cháo nhà
Việc bù đầu
chàng ta
Quên bẵng
chuyện rau gởi
Vài ngày nhớ
tạt qua
Chỗ má già
trống trải
Hỏi thăm người
ta nói
Mấy chiều
trước ngồi đây
Rau khách mua chẳng
bán
Chờ ai dưới mưa bay
Chắc già yếu
bệnh rồi
Đã qua đời hôm
trước
Hàng xóm góp
tiền thiêu
Con cái nghèo
cơ cực
Rưng thở dài
não nuột
Anh cất bước
âu sầu
Mưa râm ran phố
nhỏ
Rơi buồn kiếp
thương đau
PNP-SG-15/7/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét